Trần Luân Tín
Tác giả Trần Luân Tín từng kinh qua cái trở ngại này nên ông chia sẻ với người đọc cách mình tự khắc chế "con ngựa bất kham" của tâm trí. Ông gợi ý, nhưng không quên nhắc rằng có thể cách đó sẽ không hay bằng cách mà mỗi người tự tìm ra cho bản thân mình.
Tôi thường nhớ tới hai chữ "lỏng" và "rỗng" mỗi khi ngồi thiền mà Trần Luân Tín nhắc lại nhiều lần, coi đó như những khẩu quyết có tính dẫn dụ súc tích nhất. Và nhận ra rốt cuộc hai chữ ấy chính là cái đích của hành thiền.
Mỗi ngày tôi tự tặng cho bản thân mình một khoảng thời gian "rỗng" hết sức có thể, để hưởng lấy sự nhẹ nhõm, thanh thản. Cùng với thời gian, tôi nhận ra mình có thể hướng tới việc thiền mọi nơi, mọi lúc trong ngày.
Bởi bất cứ khi nào nhớ tới và để tâm "quan sát", lắng nghe bên trong cơ thể mình, thì ngay khi đó tôi đã cảm thấy mình có thể bước vào trạng thái thiền.
Thiền thật ra không khó, ai cũng có thể hành thiền!