Nguyễn Trọng Thuật
Sinh (1883 – 1940), bút danh Đồ Nam Tử, Quảng Tràng Thiệt cư sĩ, là một trong những cây bút đi đầu phát triển văn học quốc ngữ Việt Nam ở nửa đầu thế kỷ XX. Ông là người Hải Dương, từ nhỏ đã theo học chữ Hán, sau mới tiếp xúc với chữ quốc ngữ và chữ Pháp, rồi trở thành thầy giáo. Ông cộng tác viết cho tờ Nam Phong tạp chí từ năm 1917, sau đó cho ra mắt tiểu thuyết viết bằng chữ quốc ngữ Quả dưa đỏ, xuất bản lần đầu năm 1925 tại Hà Nội, đạt giải thưởng văn chương của Hội Khai Trí Tiến Đức trong cùng năm.
Nguyễn Trọng Thuật cũng có thời gian tham gia Việt Nam Quốc Dân Đảng, nhưng với thất bại của khởi nghĩa Yên Bái, ông từ bỏ hoạt động chính trị, dốc lòng vào nghiệp viết văn và nghiên cứu Phật học. Ông làm biên tập viên cho tờ Đuốc Tuệ (cơ quan ngôn luận của Hội Phật giáo Bắc Kỳ) và tham gia biên khảo tủ sách Phật học Tùng thư của chùa Quán Sứ, Hà Nội. Năm 1940, ông qua đời vì bạo bệnh, để lại cho đời những tác phẩm đáng quý viết về tôn giáo, giáo dục, lịch sử, văn học, tiểu thuyết, có thể kể đến như Thơ ngụ ngôn, Việt văn tinh nghĩa, Cô con gái Phật hái dâu, Gia đình giáo dục, Phật giáo tân luận...