Long Chương
Long Chương (龍章), tự Bình Phủ (平甫) người Cố Huyện, tỉnh Thiểm Tây, sinh năm 1918 (Dân Quốc 7), tốt nghiệp hệ Sử Địa học viện Sư phạm Tây Bắc. Năm 1946 (Dân Quốc 35) sau chiến tranh ông được học bổng du học Tây phương về Sử, năm 1962 ông lấy bằng Tiến sĩ ở Đại học Fribourg, Thụy Sĩ.
Từng đảm nhiệm phó đại biểu tổ chức Giáo Khoa Văn của Bộ Ngoại giao ở trụ sở Liên Hiệp Quốc; phó đại biểu biện sự vụ ở Âu Châu kiêm giáo sư Trung Quốc Văn hóa học viện, Long Chương đặt trọng tâm nghiên cứu của ông vào việc Trung Hoa và những giao thiệp với liệt cường kể từ giữa thế kỷ XIX đến đầu thế kỷ XX là giai đoạn mà nhà Thanh phải ký nhiều hiệp ước bất bình đẳng, nhượng bộ nhiều quyền lợi kinh tế và chính trị cho các nước khác.
Nghiên cứu của Long Chương liên quan đến đối ngoại của Trung Hoa trong khoảng 1874 - 1885 là một giai đoạn quan trọng trong lịch sử Việt Nam mà chúng ta cần biết đến. Tuy thất thế trên chính lãnh thổ của mình, nhà Thanh vẫn không từ bỏ tham vọng xâm chiếm đất đai, trên cả đất liền lẫn đại dương và luôn luôn tìm cách bành trướng, lấn đất giành dân mà khu vực phía nam là nơi họ kiểm chứng để xem những cải cách quân sự đã đi tới đâu.