Thiền Thật Ra Không Khó
Tôi tâm đắc với ý "hồn nhiên trước khi biết và hồn nhiên sau khi biết" mà tác giả đã nêu trong sách Thiền thật ra không khó. Nhớ lại cả một giai đoạn dài trước đây, mình chưa từng biết tới, đừng nói đến nghĩ hay bận tâm về cái sự "hồn nhiên" của mình. Bởi vì sự hồn nhiên khi ấy thực sự là thứ bản năng "trời cho".
Khi không còn sự hồn nhiên bản năng nữa thì cảm giác căng thẳng, mệt mỏi ập đến nhiều hơn, tần suất dày hơn theo thời gian. Cái đầu dường như luôn đặc quánh vì những bận bịu, lo toan, và có lẽ cả vì những giờ dài gò lưng làm việc bên máy tính.
Tôi đọc Thiền thật ra không khó, muốn tìm cho mình một liều thuốc tinh thần. Sự giản dị của văn phong, chất khiêm nhường chân thành, tận tụy nghĩ cho người đọc của tác giả thật cảm động. Không muốn làm rối trí thêm những tâm trí đã bải hoải, người viết chọn cách "cầm tay chỉ việc" rất cụ thể, tỉ mỉ tới từng thao tác để ai cũng có thể bắt đầu học thiền từ động tác cụ thể, để rồi có thể tiến đến thiền trong tâm trí.
Học buông và thả để tập trung trong trạng thái "trong suốt" là việc nói dễ hơn làm. Có ngồi thiền mới biết việc ngồi yên, không nghĩ gì cả, thực sự là một thách thức.