Tôi Thương Mà Em Đâu Có Hay
Có thể nói, cái tên tập truyện của nhà văn Đoàn Thạch Biền - Tôi thương mà em đâu có hay đã diễn tả chính xác tâm trạng của hàng vạn trái tim mới lớn trong thời điểm này - cái thời điểm mà hoa phượng bắt đầu đỏ rực trên cành và nhiều bạn học trò đang muốn thời gian trôi chậm lại để mình còn có cơ hội nói "một điều cực kì quan trọng và hồi hộp" với "người ấy".
Có ai như Đoàn Thạch Biền, tự nhận là mình "càng lớn càng ngu", và là một trong những người hiếm hoi đó. Nhưng nếu đọc xong truyện ngắn "Hồng Hà" thì bạn đọc sẽ phải thốt lên: Ông này khôn phát khiếp lên được.Vì tình yêu luôn có sức mạnh riêng, và không ai lý giải được.Với Yêu nháp, Tên của một người, Đôi mắt cá vàng, Gặp gỡ trong mơ, Tình em bán rắn,..và lối xưng hô không "đụng hàng" là "Em và Ông" một cách dí dỏm, đối thoại thông minh, lắt lèo khiến người đọc bật cười thích thú.