Nếu có một nhà văn/một quyển sách có thể lôi ta ra khỏi tâm trạng muốn gây sự với cả thế giới, để cười ha hả (dù không muốn), để khóc tu tu, để thấy lòng xáo động, hay chỉ để ngồi lặng yên chiêm ngưỡng vẻ đẹp của câu chuyện, thì nhà văn đó chính là George Saunders, và cuốn sách đó chính là Ngày Mười tháng Mười hai.
Saunders là bậc thầy miêu tả độc thoại nội tâm của nhân vật - những giọng nói bí mật, những huyễn tưởng nho nhỏ, những trò đùa riêng tư, những nỗi buồn điểm xuyết. Nhưng hơn thế, Saunders còn là thiên tài trong việc khắc họa nỗi trớ trêu và phi lý xung quanh chúng ta, bên trong chúng ta, dù viết về tình yêu, tình dục, cái chết, mất mát, tuyệt vọng, giai cấp, công nghệ hay chiến tranh. Ta có thể thích thú, có thể khó chịu, nhưng sau tất cả, ta lại thấy muốn yêu thương con người.
George Saunders là một trong những nhà văn độc đáo và quan trọng bậc nhất của thế hệ ông, và Ngày mười tháng Mười hai: tập truyện ngắn sâu sắc, lay động và hài hước nhất.