"Em đi tìm điều gì giữa thiên đường?
Nơi không còn những cụm hoa thạch thảo
Nơi anh chưa từng thuộc về Nơi em chưa từng thuộc về
Nơi chúng ta chỉ thấy những buổi chiều dằng dặc dài như cơn mê
Nơi vắt cạn thanh xuân chúng ta đầy như cốc nước chanh đầu ngày chớm nắng..."
Dị Nguyên
[...]
"Anh đừng khóc,
Người Việt chúng mình không được khóc
Trên những xứ xa
Trên những nơi không gọi là nhà..."
Dị Nguyên