Long đong những cuộc đi về, chênh chao tình người ấm lạnh.
Những con người văng mình vào những cuộc đi/về, vào cuộc mất/còn của những chuẩn mực sống, những mối quan hệ ấm lạnh của cuộc đời khi mà giá trị vật chất lên ngôi. Vẫn phong cách quen thuộc: mộc mạc, giàu chất thơ, làm mờ ranh giới thể loại, với “Tiếng gọi chân trời”, Nguyễn Ngọc Tư đưa người đọc chạm đến trạng thái đa chiều của đời sống, mà trung tâm vẫn là thân phận con người, những biến động tâm hồn họ trước biến động xã hội.
Các nhân vật trong “Tiếng gọi chân trời” như những cánh diều chao đảo cố níu giữ trạng thái thăng bằng mong manh. Họ, với đôi tay chai sạn, gánh trên vai những khát vọng bình dị, nhưng cũng nặng trĩu mất mát, hy sinh. Và dẫu kiệt quệ, họ vẫn cất bước, vì đâu đó phía cuối chân trời, biết đâu vẫn còn một vệt sáng.
Mục lục sách Tiếng Gọi Chân Trời
- tháng Giêng ngọn gió ra đi
- cũng có người về
- gió thổi đồng nhà
- những cuộc trôi khô
- trơ lòng
- hành lý long đong
- đưa mẹ về quê
- một lần nữa
- bên cõi
- cánh
- vùng vẫy
- bỏng của mô hỏi
- dáng vẻ của người
- ẩn hiện sau sương
- trong rừng mắt
- kė lạ
- dấu đá không tan
- những đứa nhỏ nhớ dai
- phúc lành cũng tận
- trên mặt đất này
- ngắm nước
- bộ hành
- không mùa (2)
- mượn thương nương đỡ
- lợp ấm lên đời
- Châu Thành
- bỏ trốn