Cậu cả nhà quan huyện khi sinh ra được phán số mạng lớn, luôn được “quý nhân phù trợ” “công danh rộng mở”. Ấy thế mà trong một lần lên Kinh ứng thí, chỉ vì lỡ vạ miệng mà bị quan trên cho đánh què cả chân, từ đó tàn phế không đi lại được.
Cuộc đời cậu cũng từ đó chìm vào trong tháng ngày tăm tối, buồn thảm. Ông bà Huyện thấy vậy, bèn kén vợ cho cậu để có người cơm bưng nước rót, chăm lo, săn sóc quãng đời còn lại. Nhưng nào ngờ, ai về nhà cậu đều gặp phải xui xẻo, có người ngã, có người gặp tai nạn, cũng có người chết bất đắc kỳ tử. Kể từ đó, nhắc đến cậu làng trên xóm dưới đều thấy sợ hãi, không dám gả con gái vào nhà ấy nữa, kẻo bỏ mạng như chơi.
Cho tới một ngày bà Huyện rước thị về làm lẽ. Thị - con gái của một thầy đồ nghèo trong làng, có nhan sắc, nhưng khổ nỗi lại bị câm chẳng thể nói được.
Rồi cũng từ đây, cuộc của hai con người chịu nhiều thương tổn và mất mát trong quá khứ như được kết lại bởi sợi “tơ duyên” của định mệnh.