Tình yêu mỗi thời đều có một cái hay riêng. Hồi còn đi học là những rung động nhẹ nhàng, là đợi nhau để được thấy người kia một chút sau giờ tan lớp. Tình yêu của những kẻ đang dần bước vào thế giới người lớn cũng đẹp, nhưng mà đẹp theo một kiểu khác. Là những đón đưa, là cái chạm mặt đủ làm trái tim tan chảy và rạo rực mỗi lúc cùng chờ thang máy, vô tình đứng cạnh nhau, thật sát, thật gần. Là đôi ba câu chuyện sau giờ làm vẫn cố nán lại để nói cho xong và có chăng là chờ người kia lâu hơn một chút. Và khi hai mốt hai hai, người ta vẫn yêu nhau mà chẳng cần lo tới tương lai sau này, vì thực ra đều còn rất trẻ.
Chuyện tình cảm vốn dĩ là chuyện khó khăn nhất trên đời. Không phải ai cũng đủ may mắn để gặp được một người, cùng người đó trải qua đủ ngọt ngào cay đắng, đủ thăng trầm bão giông, chờ cầu vồng lên và ngày sau có nắng. Nếu thế thì dễ dàng và hoàn hảo quá. Người ta sống trên đời này, có sinh ly tử biệt, có những lý do khó mà diễn giải ra cho người ngoài cuộc hiểu thấu.
“Hoàng hôn đợi một người” là hành trình đi tìm kiếm mảnh ghép tình yêu của những con người có lúc hạnh phúc, có khi vỡ tan, có lúc than vãn, có khi cười hoài nhưng đều cô đơn giữa cuộc đời. Qua từng trang sách, bạn đọc sẽ cảm nhận được vẻ đẹp của sự chờ đợi, những cung bậc cảm xúc của trái tim, và hơn hết là ý nghĩa của sự hiện diện của một người trong cuộc sống.
“Ai cũng có những câu chuyện và nỗi buồn riêng cất giấu trong lòng, nhưng rồi sẽ có một ngày, vừa vặn có một người bước tới, cùng dọn dẹp hết những ngổn ngang cũ, cất gọn
ký ức vào một ngăn sâu để đi cùng nhau một đoạn đường dài hơn thế. Người ấy có thể chưa tới ngay, nhưng nhất định sẽ tới. Bởi vì cuộc đời này là vậy, luôn có tương lai phía trước để đợi mong.”
Vì rằng, ai cũng xứng đáng yêu và được yêu, từ một người dành cho mình, trong đời.