“Sinh Lý Học Vị Giác” của Jean Anthelme Brillat-Savarin là hành trình xuyên suốt các giác quan, lối sống và những triết lý sâu sắc về nghệ thuật ăn uống. Được coi là tác phẩm kinh điển đặt nền móng cho khoa học ẩm thực hiện đại, cuốn sách kết hợp sự hài hước, lối viết dí dỏm và phong cách sang trọng để mang lại cho người đọc trải nghiệm độc đáo về bản chất của vị giác và ẩm thực.
Điểm nổi bật trong “Sinh Lý Học Vị Giác” là cách tác giả đưa ra các châm ngôn bất hủ, như “Hãy nói cho ta biết ngươi ăn gì, ta sẽ nói cho ngươi biết ngươi là ai,” và “Phát hiện một món ăn mới mang lại nhiều hạnh phúc cho nhân loại hơn là phát hiện ra một ngôi sao.” Những câu nói này không chỉ nhấn mạnh sự trân trọng đối với việc thưởng thức món ăn mà còn phản ánh một cái nhìn triết học về lối sống và bản sắc cá nhân.
Trong từng chương, Brillat-Savarin sử dụng một lối tiếp cận tinh tế để phân tích vị giác và các giác quan, từ đó đào sâu vào cảm xúc và trải nghiệm con người. Ông đưa người đọc đi qua những suy ngẫm về các loại thức ăn, từ thịt đến rau củ, từ gia cầm đến các món đặc sản như nấm truffe và sô-cô-la. Bằng sự tinh tế của mình, ông lý giải mối liên hệ giữa vị giác và khứu giác, đồng thời chỉ ra những yếu tố tạo nên niềm vui khi thưởng thức ẩm thực - đó không chỉ là sự ngon miệng, mà còn là sự thăng hoa về tinh thần.
Một trong những điều làm nên nét độc đáo của cuốn sách là cách tác giả thể hiện ẩm thực như một dạng ngôn ngữ, nơi mà từng bữa ăn trở thành buổi trình diễn trên “sân khấu” của bàn ăn, nơi con người giao tiếp và thể hiện bản thân. Theo Brillat-Savarin, ẩm thực là cầu nối giúp con người gắn kết với nhau, là biểu hiện của nền văn hóa, và là cách con người tự do thể hiện sức mạnh và cá tính.
Cuốn sách cũng đi xa hơn khi đưa ra các quan điểm về sức khỏe, thói quen ăn uống và nghệ thuật sống. Brillat-Savarin khéo léo lồng ghép những câu chuyện, các giai thoại cá nhân và suy tư sâu sắc về bản chất con người, làm cho cuốn sách không chỉ là một hướng dẫn ẩm thực mà còn là bức tranh toàn cảnh về cuộc sống Pháp cuối thế kỷ 18, đầu thế kỷ 19. Ông đề cao sự quan trọng của “người sành ăn” - những người không chỉ biết ăn uống mà còn thấu hiểu và cảm nhận sâu sắc niềm vui từ từng món ăn, biến ẩm thực thành một loại nghệ thuật sống thực thụ.
“Sinh Lý Học Vị Giác” là tác phẩm kết hợp giữa tri thức và nghệ thuật, khai phá chiều sâu của ẩm thực không chỉ với tư cách là nhu cầu sinh lý, mà còn là phương tiện thể hiện tâm hồn, văn hóa và sự tao nhã của con người. Đây là cuốn sách gợi mở niềm đam mê ẩm thực và cảm giác thưởng thức trọn vẹn cuộc sống qua từng bữa ăn, một tác phẩm mà bất kỳ người yêu ẩm thực hay triết học nào cũng không nên bỏ qua.