Văn của Hữu Vi nhẹ nhàng, tươi mới, tạo ấn tượng núi non đủ độ, không cố tình uốn giọng ngọng nghịu cho ra vẻ “miền núi”. Một tập hợp truyện ngắn ở đây chạm đến các vấn đề phong tục và thời cuộc, giữa nếp cũ và những đổi thay hiện đại, giữa miền ngược và miền xuôi, giữa cảnh bình yên và sự xáo trộn khi núi non cũng chịu ảnh hưởng của đại dịch... Không có gì gay cấn, mọi nút thắt đều được gỡ ra từ tốn, có khi hơi đơn giản. Những điều đơn giản ấy có thể lại làm cho người ta vương vấn.
"Một tâm hồn trong trẻo chân thật in đậm trong những bài thơ trang sách của Hữu Vi. Một giọng trầm của người Thái cất lên giữa núi rừng miền tây Nghệ An." - Nhà văn Hồ Anh Thái