Ngày đầu tiên của năm tư Đại học, Dịch Tích đã gây họa, cô không chỉ đụng phải xe của một người đàn ông lạ mà còn buông lời trêu chọc. Đáng ch/ết hơn, người này không chỉ là một giảng viên sẽ dạy cô học kỳ này mà còn là người thầy từng kèm cặp cô lúc còn nhỏ! Đúng là oan gia ngõ hẹp, chạy trời không khỏi nắng.
Sau đó, Dịch Tích điên cuồng theo đuổi anh ta - Từ Nam Nho, tìm đủ mọi cách để gây sự chú ý với anh. Tất cả mọi người đều tưởng rằng cô bị thu hút bởi vẻ lạnh lùng và điển trai của thầy Từ, chỉ có mình cô biết rằng anh chính là tia sáng rọi chiếu vào quá khứ tăm tối của cô. Người đã giúp cô “sống sót” qua những năm tháng sống trong sợ hãi ấy.
Tiếc rằng, mối quan hệ hiện tại khiến Từ Nam Nho chùn bước. Anh không dũng cảm bước vào một mối quan hệ không đơn giản chỉ vì hai chữ “thầy - trò”. Bởi lẽ, có quá nhiều nỗi niềm trong lòng của thầy Từ. Trong khoảnh khắc phẫn nộ vì không được đáp lại tình cảm của thầy Từ, Dịch Tích buông bỏ tất cả để ra nước ngoài. Là cô chủ nhà họ Dịch, muốn gì được nấy, sau này muốn kiếm người đàn ông như thế nào mà chẳng được?
Đáng tiếc, cô đã mạnh miệng quá sớm, sau ba năm trở về, ngay từ lần đầu tiên gặp lại anh, con tim ấy vẫn vì anh mà thổn thức. Chỉ khác là người đàn ông đạo mạo, lạnh lùng khi xưa dường như đã khác xưa.