“MỌI THỨ LÊN CAO ĐỀU HỘI TỤ” là một tập gồm chín truyện ngắn được xuất bản sau khi tác giả Flannery O’Connor qua đời. Tập truyện được các nhà phê bình coi là thể hiện phong cách trưởng thành của O’Connor. Trong chín truyện ngắn thì có ba truyện đã từng đạt được giải truyện ngắn O. Henry. Tác phẩm tập trung vào chủ đề tôn giáo với đầy rẫy những ẩn dụ từ Kinh Thánh với những con người quái dị của miền Nam, O’Connor viết về những biến chuyển trong tinh thần họ, cũng như cách họ đối diện với chính mình và với đức tin.
Được nhiều nhà phê bình coi là một trong những nhà văn viết truyện ngắn xuất sắc nhất thế kỷ 20 và đồng thời cũng được xếp vào hàng những nhà văn vĩ đại nhất mà nước Mỹ từng sản sinh ra, Flannery O’Connor (1925-1964) qua đời ở tuổi 39 cùng với một sự nghiệp văn chương ngắn ngủi nhưng lẫy lừng với tổng cộng 31 truyện ngắn, hai cuốn tiểu thuyết ngắn cùng một số tiểu luận.
"Hai tập truyện “Khó mà tìm được một người tố” và “Mọi thứ lên cao đều hội tụ” đã từng lọt vào vòng chung khảo của giải thưởng Giải thưởng Sách Quốc gia năm 1956 và năm 1966. Tuy nhiên, quyết định có phần dũng cảm của ban giám khảo năm 1972, trao giải cho một tác giả đã mất được tám năm như một hình thức vinh danh những cống hiến quan trọng của bà cho thể loại truyện ngắn.
Trích đoạn sách Mọi Thứ Lên Cao Đều Hội Tụ
"Anh hài lòng khi bà ngay lập tức đã nhìn thấy cái chết hiển hiện trên khuôn mặt anh. Mẹ anh, năm nay đã sáu mươi tuổi, cần phải quen dần với hiện thực đi là vừa và anh cho rằng nếu như cái trải nghiệm ấy không giết chết bà, thì nó sẽ giúp bà trở nên trưởng thành hơn".
Nhận xét đánh giá dành cho cuốn sách Mọi Thứ Lên Cao Đều Hội Tụ
"Tôi dám chắc rằng những cuốn sách của bà sẽ còn sống mãi trong văn chương Mỹ." - Elizabeth Bishop
"Tóm lại Mọi thứ lên cao đều hội tụ là tuyển tập những truyện ngắn xuất sắc nhất đã từng được xuất bản ở Mỹ trong vòng hai mươi năm qua." - Theodore Solotaroff
"Có rất ít tác phẩm văn chương đương đại chạm được đến tầm mức của Flannery O'Connor khi bà ở vào thời kỳ sung sức nhất." - Alan Pryce-Jones