Cả nhà thuyền trưởng tàu Bình Xuân 16 ngụ tại Bát Xích Môn, thành phố Cơ Long bị giết sạch trong đêm. Hung thủ là một thuyền viên ngoại quốc bỏ trốn đã bị bắt ngay sau đó. Tội chứng rõ ràng, nhưng nghi vấn thi nhau xuất hiện như lớp lớp sương mù giăng mắc.
Đồng Bảo Câu là luật sư công xuất thân từ Bát Xích Môn, cũng là bạn đồng lứa với nạn nhân trong xóm ngụ cư năm xưa, vì nhiệm vụ buộc phải quay về mảnh đất mình đã chối bỏ, gặp lại những người cùng tộc mang đầy thù ghét.
Bộ ba gồm một luật sư công người dân tộc thiểu số, một chăm sóc viên ngoại quốc và một cậu lính nghĩa vụ gia thế hiển hách cùng chạy đua với thời gian, vượt qua ngăn cách về sắc tộc, ngôn ngữ để lần theo manh mối truy tìm chân tướng bị che lấp. Song thứ đang che lấp chân tướng lại là những thế lực lớn hơn họ có thể hình dung. Quyền thi hành án tử hình có lẽ đã không còn nằm trong tay Nữ thần Công lý.
Điểm đặc biệt của cuốn sách Bóng Đêm Bát Xích Môn
Bóng Đêm Bát Xích Môn - Án mạng cảng cá ngay sau khi ra mắt đã liên tiếp giành ba giải thưởng văn học uy tín tại Đài Loan gồm: giải thưởng Văn học Đài Loan năm 2022 (hạng mục Tác giả trẻ), giải thưởng Kim Đỉnh năm 2022 (hạng mục Tác phẩm văn học) và giải thưởng Triển lãm Sách Quốc tế Đài Bắc năm 2023 (hạng mục Tiểu thuyết).
Tác phẩm sau đó được chính Đường Phúc Duệ chuyển thể kịch bản và đạo diễn thành phim truyền hình cùng tên, phát sóng cuối năm 2023 trên nền tảng Netflix, nhận về nhiều lời khen cũng như thu hút đồng đảo sự quan tâm của dư luận.
Trích dẫn sách Bóng Đêm Bát Xích Môn
“Cảnh đêm uy nghi như thể âm thanh của cả một vùng tuyết đang đông cứng rền lên từ đáy sâu lòng đất. Không có trăng. Khi anh ngước nhìn lên, những vì sao nhiều đến không tưởng hiện ra rõ mồn một tới nỗi ngỡ như chúng đang rơi xuống với tốc độ của hư vô. Những vì sao càng tiến đến gần mắt, bầu trời càng chìm sâu hơn vào màu đêm ở xa. Những ngọn núi của vùng ranh giới đã trộn lẫn vào nhau, không còn phân biệt được nữa, nhưng đổi lại chúng mang một màu đen như hun và dày dặn, thả một đối trọng dưới chân trời sao. Tất cả là một sự hài hòa trong vắt và tĩnh lặng.
[...]
Nhưng mặc cho màu núi đen, chẳng hiểu sao anh lại nhìn ra rõ ràng một màu tuyết trắng. Thế rồi anh dần có cảm giác như thể những ngọn núi là thứ gì đó trong suốt, buồn bã. Trời và núi chẳng hề hài hòa với nhau.”