Trường tôi có một hot boy phố núi rất nổi tiếng. Cậu ta đẹp trai, nhà bán vàng, nhưng lại ăn chơi, lười học và hẹn hò với rất nhiều bạn gái xinh xắn sở hữu tính cách quái đản.
Cho đến một ngày tôi không còn thấy bạn hot boy họ Trịnh đó tham gia vào các buổi ăn chơi náo loạn cùng đám anh em, cũng không còn mập mờ dây dưa với các bạn nữ.
Theo lời đồn từ những chiếc miệng chạy bằng bánh tráng trộn và trà sữa, hiện giờ bạn Huy Anh đã kịp thời “giác ngộ”, chuyên tâm học hành, quyết tâm đậu đại học Bách Khoa vì muốn theo đuổi sự nghiệp.
Mãi về sau, tôi mới biết “sự nghiệp” của Huy Anh có tên là Mộc Miên, cao 1m60, mắt tam bạch màu hổ phách, tóc dài cháy nắng, ngoan hiền, hiểu chuyện và đặc biệt là bạn thân “thầm kín” hơn bốn năm trời, người khiến cậu ta biến thành bộ dạng buông không được, bỏ không xong.