Bi Đất lưu lạc từ khi mới chào đời trong một thế giới đang chết dần vì bị loài Hai Chân khai thác đến kiệt quệ.
Được ông Mặt Trời cử Nắng đến đưa về nhà, thì bố Cục Đất và mẹ Giọt Nước đã qua đời. Cậu tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã gánh vác sự nghiệp của bố mẹ để lại, là chăm sóc Ngôi nhà xanh nghìn cửa sổ, nơi cưu mang các loài sinh vật bị mất môi trường sống, đành phải di cư…
Trong khi đó, con quái vật Sa mạc hóa vẫn ngày đêm tiếp cận Khu Rừng Niềm Tin.
“– Anh có niềm tin không, anh Bi Đất?
– Anh nhìn bụng tôi thì biết! – Bi Đất ưỡn ra.
– Ồ, hiếm đấy, một niềm tin căng tròn. – Nắng trầm trồ.
– Khi nào chúng ta lên đường? – Bi Đất giục giã.
– Ngay bây giờ thường tốt hơn Ngày mai."
*
“– Dò đường phải dùng đến trái tim, chỗ nào làm cho lòng cậu ấm lên thì cậu hãy lăn vào.”
TÁC PHẨM DỰ GIẢI THƯỞNG VĂN HỌC KIM ĐỒNG LẦN THỨ NHẤT 2023-2025