Cửa Sổ
"Tuổi thơ trên phố của tôi vừa có phần tù túng, tối tăm, lại vừa có ánh sáng lung linh của trí tưởng tượng. Cái cửa sổ mà tôi không thể biết bên ngoài nó chứa thứ gì càng khiến tôi tò mò và nghĩ ra đủ thứ quanh nó. Tôi không nhớ đã có bao nhiêu giấc mơ mà trong ấy tôi bay được và bay qua cái cửa sổ đó, bay rất cao và nhìn cả Hà Nội trải ra bên dưới.
Cái cửa sổ tự trổ ấy, nó là một cửa ngõ hứa hẹn tôi về một thế giới khác, nó như một tấm gương thần kỳ. Còn tại sao nó lại gắn với con châu châu có khuôn mặt người ấy? Tôi cũng không rõ ràng lắm. Có lẽ với tôi, nó chỉ đơn giản là đôi cánh tự do."
(Tạ Huy Long)