Cậu bé ấy lớn lên trong gia đình hàng chài nghèo khó, kế sinh nhai khiến nhà bốn người chen chúc trên chiếc ghe mộc quanh năm lênh đênh các bến sông.
Những tâm tình thuần phác, những khát khao bình dị, tình yêu thương chân chất giữa người với người đã giúp họ cùng nhau đi qua những thử thách sinh tử của cuộc đời…
Văn phong duy mĩ, bác ái, trữ tình, thơ mộng, đớn đau, mượt mà đã khắc họa nên những bức tranh về phong tục và đời sống của người dân miền sông nước.
“Cái này là gì?”
“Họ nói cái gì mà Tây dâu kí.”
“Tây dâu kí? Kí là kí đầu hả?”
Nó lật tiếp trang nữa, thấy bên trong có bức tranh chì: Một mặt biển mênh mông với hòn đá khổng lồ đứng sừng sững bên bờ, sóng biển không ngừng ào ạt vỗ; trang thứ hai vẽ cảnh hòn đá đó nổ tung, một con khỉ đá nhảy vọt ra ngoài…”