Câu chuyện này có thật đấy!
Vì sao vậy? Vì nhân vật chính “Chị Hai” có thật, em Quỳnh có thật, bố, mẹ, ông bà nội có thật. Cô giáo cũng có thật.
Chuyện bắt đầu từ đầu năm học mới khi “Chị Hai” phải học trực tuyến có ông nội ngồi kèm. Buổi chiều, ông nội ghi lại chuyện diễn ra trong các buổi học sáng cùng chuyện của “Chị Hai” trông em ở nhà vào máy vi tính của ông, rồi bảo “Chị Hai” đọc đoạn văn vừa viết ấy. Chỗ nào “Chị Hai” đọc sai hay sót chữ thì ông nhắc để đọc lại cho đúng. Ngược lại, khi phát hiện một chữ nào bị sai dấu - do hai năm nay mắt ông nội bị mờ - thì “Chị Hai” nhắc để cho ông sửa. Cứ thế, hai ông cháu cùng nhau "hợp tác" viết và sửa chữa cho đến khi “Chị Hai” được đi học trực tiếp tại trường thì câu chuyện dừng lại.
Chuyện có thật là như vậy.
Các bạn học sinh tiểu học, và lớn hơn nữa, đều có thể tìm thấy nhiều hình ảnh quen thuộc của mình trong câu chuyện này. Kể cả các bạn học xong lớp một cũng có thể đọc một cách thích thú.
Nào, chúng ta cùng đọc truyện của “Chị Hai” nhé!