“Các cụ xưa nay vẫn cho rằng ở đời có ba việc lớn là cưới vợ, xây nhà, tậu trâu (trâu đây là sự nghiệp, vì nghiệp xưa của các cụ vốn gắn liền với trâu). Có người thì định nghĩa ‘Hạnh phúc là sáng muốn đi làm, chiều thì muốn về nhà.’ Đủ hiểu hạnh phúc hay bất hạnh ở đời cũng chỉ loanh quanh ba cái điều ấy thôi.
Người nào sáng ngủ dậy cảm thấy ngại đi làm, ấy là vì không được làm công việc mình thích, mình đam mê và sở nguyện không thỏa mãn, lại chẳng được trọng dụng, đồng nghiệp thì khó ưa, sếp thì chẳng đủ tài để mà phục. Đó đã là bất hạnh nửa cuộc đời, vì ngoài thời gian đi ngủ và đánh răng rửa mặt ra, một nửa thời gian của đời người là gắn bó với công việc. Chiều tan sở làm mà bụng cảm thấy không muốn về nhà, vì về nơi ấy chẳng có gì vui, chi bằng tấp quán bia mà dzô dzô trăm phần trăm đến tối khuya hẵng về, thôi thì gộp cả hai là bất hạnh cả cuộc đời.”