Bộ sách giả tưởng mở ra những điều còn bí ẩn về một tổ chức kỳ lạ, những kẻ đã buộc cha mẹ Vương phải bỏ cậu bé và chạy trốn. Họ là ai và đang có âm mưu gì? Ông Liêm, cha nuôi của Vương đang che giấu điều gì?
Cậu bé Vương 10 tuổi bị cha mẹ bỏ lại ở một ngôi làng nhỏ, bị đẩy vào trại mồ côi. Nhờ vào lòng dũng cảm, không khuất phục trước hoàn cảnh, cậu được ngài Quân sư Liên mang về nhận làm con nuôi.
Lớn lên, cậu thi vào Law of Lavender – một tổ chức giữ gìn trật tự trị an tại thành phố Sago. Trong một lần đi giải quyết công việc, cậu chứng kiến một vụ án đặc biệt. Một cô gái đã chết rơi từ trên lầu cao xuống, ngay tại con đường có ít cư dân qua lại. Phát hiện điều bất thường, cậu cùng các đồng đội lao vào điều tra. Nhờ vào năng lực ngoại cảm của mình, cậu phát hiện nhiều điểm bất thường mà hầu hết mọi người đều bỏ qua.
Mục lục sách Law Of Lavender - Thiên Nga Quần Hội
- Chương một: KẺ Ở LẠI
- Chương hai: HỒNG CAO
- Chương ba: QUÝ NHÂN
- Chương bốn: LAW OF LAVENDER
- Chương năm: CUNG KHÍ QUÁN
- Chương sáu: NERITOXIN VÀ CÔ GÁI
- Chương bảy: THIÊN NGA QUẦN HỘI
- Chương tám: MẤT DẤU
- Chương chín: LỆCH HƯỚNG
- Chương mười: THIÊN NGA GÃY CÁNH
- Chương mười một: MỐI ÁC CẢM CỦA RIN
- Chương mười hai: LỜI THÚ TỘI
- Chương mười ba: TIỄN ĐÀNG
- Chương mười bốn: RƯỢT ĐUỔI
- Chương mười lăm: PHẦN THƯỞNG
Trích đoạn hay trong Law Of Lavender - Thiên Nga Quần Hội
Làng Đóm không phải là nơi người ta có thể cân nhắc khi nghĩ tới một chốn nào đó an cư lạc nghiệp. Nó đứng hạng bét trong số những nơi không đáng sống nhất ở đất nước này và những cư dân nơi đây cũng đồng ý như vậy.
Vốn là một trong bốn khu vực tự trị xung quanh thành phố Sago, làng Đóm tọa lạc ở góc Đông Nam thành phố và nó cũng là nơi ít được thiên nhiên ưu ái nhất. Cả ngôi làng được bao bọc bởi hàng hàng lũy lũy những tre là tre, tạo thành một hàng rào bảo vệ vô cùng kiên cố. Đất đai ở đây khô cằn, việc trồng trọt dường như là bất khả thi, đương nhiên, trồng lúa nước cũng không phải là ưu tiên số một của người dân khi nghĩ tới kế sinh nhai. Họ chủ yếu sống dựa trên việc buôn bán nhỏ lẻ. Mức sống ở đây, nói cho gọn thì rất tệ.
Ở ngôi làng này, có một gia đình mà theo dân làng nhận xét thì họ không có bạn. Họ sống khép kín đến kỳ quặc như thể nếu giao thiệp với hàng xóm một chút thôi thì bí mật to lớn nào đó của mình sẽ bị phơi bày. Đó là gia đình ông Hà Anh Kha và bà Hà Mỹ Ly cùng cậu quý tử mới mười tuổi tên Hà Nhất Vương.
Họ sống trong căn nhà gỗ lụp xụp nhất làng. Mái nhà lợp ngói vốn màu đỏ cam nay đã chuyển sang màu đen xỉn, các cột chống xung quanh nhà sau nhiều năm bị mọt gặm đã mục nát, mất đi hình thù ban đầu, cánh cửa chính lỏng lẻo đến nỗi tưởng như nó sắp bị bung ra khỏi khung cửa đến nơi.
Bằng tất cả sự chân thành, Trưởng làng đã tử tế đề nghị hỗ trợ tài chính giúp gia đình xây dựng, sửa chữa lại tổ ấm cho khang trang hơn nhưng chỉ nhận lại sự từ chối thẳng thừng. Điều này càng khiến gia đình ông Kha bị dân làng bài xích. Do bị từ chối, Trưởng làng cảm thấy vô cùng mất mặt. Để phục thù, lão đã tặng cho cậu quý tử của gia đình ông Kha một hộp kẹo Sour-Ball đã hư thối từ lâu nhân dịp Giáng sinh lúc cậu năm tuổi.