Mặt trời đã lên cao. Sương dần tan. Đứng bên bờ hồ, có thể phóng tầm mắt ra xa hơn những ngọn đồi, thấy núi trập trùng bao phủ màu xanh của rừng. Làn sương mờ mỏng vương vấn. Đó đây, những đám mây sà thấp xuống, chạm vào đỉnh núi. Từ trên cao nhìn xuống, những ngôi nhà gỗ mái ngói xám nâu xen lẫn đỏ sậm, nằm bình lặng dưới chân đồi. Làn khói bếp bay lên từ mái nhà xa xăm...
Tuổi thơ Tây Nguyên mở ra qua những dòng văn bềnh bồng, mộc mạc, đưa ta theo chân Hậu, Sóc, Tùng… những đứa trẻ vùng cao nguyên trong trẻo, hồn hậu, cùng khám phá vẻ đẹp và những điều bí mật của đại ngàn.