"Giữa lúc ấy, ông Hãng Rết có vẻ ngà ngà men văn nghệ, ông bảo Thành Nghĩa rao đờn vọng cổ để ông hát. Ông bảo ông còn giữ được tờ báo Ngọn cờ Gia Định đã lâu rồi có in bài vọng cổ “Nặng nghĩa ân tình” của Thanh Hiền. Bữa nay mới có dịp đem ra hát. Nói xong ông nhịp nhịp chân theo ngón đàn rồi gân cổ lên nói lối:
Tôi muốn làm cây chông thật bén. Giữ đất Gò Môn (Gò Vấp - Hóc Môn) cho trọn nghĩa ân... Tới đây ông dừng lại lấy hơi thật dài, rồi tiếp tục bật ra một tiếng thật lớn... tình.
Tiếng “tình” xuống về của ông bật ra mạnh quá, hơi của ông già móm bật ra như một làn gió, làm điếu thuốc của ông Sáu Cụt rời khỏi hai cánh tay cụt, bay xuống đất. Ông Sáu la chói lói..."
Trích Ông Hãng Rết ca vọng
[...]
"Sáng qua, lúc máy bay lên thả bom xong, chủ Hai bảo em đi cùng chú kiểm tra các điểm của đại đội xem bố trí tác chiến thế nào. Kiểm tra các đại đội xong, khi về thì pháo bắn quá. Em phải chúi đầu vào một gốc cây tránh đỡ. Còn chú Hai, không hiểu lượm được ở đâu một mảnh thiếc lợp hầm bị pháo bắn bung lên. Em thấy chú cứ vung mảnh thiếc. Lúc đầu pháo bắn bên phải, chủ vung bên phải. Pháo nổ bên trái, chú đỡ bên trái. Sau pháo nó bắn cấp tập. Em thấy chủ cử cầm mảnh thiếc vung khắp đầu, lẹ như múa lân.”
Trích Thủ trưởng Phái múa lân