Tôi chờ một chuyến đò ngang
Nỗi buồn tôi gửi người mang đi giùm
Mây trời trôi giữa không trung
Tôi về hát với dòng sông cuộc đời
Thời gian trôi nhanh lắm, đủ sức xóa mờ hết những đau thương một đời, đủ sức cuốn phăng những muộn phiền cứ ngỡ sẽ neo mãi trong lòng mỗi người. Vì thế những nỗi niềm trong lòng, những cơn đau trong tim, hãy gom chúng lại mà thả vào cơn gió thời gian, như thả những xác hoa còn vương đầy tạp niệm ấy vào hư không, rồi bình yên nhìn chúng bay về những khoảng trời xa lạ.