Cuộc đời viễn xứ luôn đầy ắp những bất ngờ, nhiều cơ hội phát triển nhưng cũng không thiếu những khó khăn. Nó hẳn sẽ làm thui chột những ý chí èo uột nhưng sẽ là cơ hội cho những tâm hồn cởi mở, cầu tiến, thích khám phá và tìm hiểu, sẵn sàng hòa nhập với cuộc sống và nền văn hóa mới.
Để thành công dài lâu trong cuộc đời viễn xứ thì yêu cầu hàng đầu muôn đời vẫn là trung thực và khiêm tốn; kế đến là phải hiểu ngôn ngữ của nước bạn; yêu lịch sử, văn hóa và mảnh đất đó như yêu chính quê hương bản quản của mình; không chê thành công nhỏ, không ngại đối đầu khó khăn lớn; nhẫn nại, nỗ lực, thu gom bi thương, mở rộng lòng mình, nhặt nhanh nụ cười và niềm vui sống.
Nếu có thể đã dành được ít nhiều thành quả tại nước bản xứ, vẫn không được quên nguồn cội của mình, không được quên bản sắc dân tộc mình, vẫn luôn phải lấy quê hương làm điểm tựa để tiến về phía trước. Bởi “nếu không biết ta từ đâu đến” cũng đồng nghĩa với “không biết ta sẽ đi về đâu”.