Chúng ta sống lại trong con cái mình
Ở đâu đó, cha đã đọc được rằng sau khi chết, chúng ta còn được hưởng một quãng 'sống thêm' cả trăm năm nữa, trước khi những người từng quen biết chúng ta, những người được nghe nói đến chúng ta một cách trực tiếp, đến lượt họ cũng biến mất khỏi cuộc đời. Rồi sau đó mới là sự lãng quên, hoặc huyền thoại được kể lại.... Và quãng sống thêm ấy phụ thuộc vào người chứng kiến đầu tiên, phụ thuộc vào đứa con.
Cha sắp có một đứa con, nó sẽ nhìn cha sống rồi sẽ truyền lại cho con cái nó hình ảnh về cha được khắc ghi trong tâm trí nó.
Câu chuyện của một người kể về cha mình với con trai, với những chiêm nghiệm về gia đình, về những khác biệt thế hệ và và những hy sinh thầm lặng của người trước dành cho người sau. Cái dòng chảy ấy của huyết thống, tưởng âm thầm lặng lẽ mà thực ra lại luôn mạnh mẽ và bền bỉ giữa những thăng trầm và sóng gió cuộc đời, để rồi mỗi người càng thấm thía hơn những tầng sâu ý nghĩa của hai chữ “gia đình".