Mùa hè năm ấy, anh quân nhân uy vũ đứng trong sảnh cấp cứu bệnh viện, sẵng giọng quát mắng một cô y tá nhỏ; có lẽ chính Ôn Hân cũng không ngờ rằng, người đàn ông trước mặt này là người sẽ ở bên cô cả đời.
Thiếu tá Lệ Minh Thần cứ ngang ngược, bá đạo như vậy mà bước vào cuộc sống nhàm chán và mệt mỏi của cô, trao cho cô tất thảy những ấm áp, dịu dàng.
Tất cả bắt đầu từ ngày hè năm đó, vô tình gặp gỡ, kết nghĩ trăm năm. Nhìn thấy em tươi cười như hoa, anh chỉ muốn xây thành phố tình yêu và cho em hơi ấm trọn đời.
Tương lai, em ở đây, chờ anh tới gặp em.