“Có những giai điệu nghe từ thời đang lớn vang vọng suốt một đời.
Có những giọng nói rủ rỉ hoài trong trí.
Cũng thế, có thể là mùi hương của một loài hoa theo mùa, lời nắng rợn, mùi vị của miếng ăn ngày gieo neo trên đất nước một thời giông bão.
Tất cả sẽ thành kí ức, thành sức mạnh để ta sống, và hiểu sống khó như thế nào, và ta giàu có thế nào khi có kí ức.
Kí ức không phải là trí nhớ.
Kí ức là biết nhớ.”
Lê Minh Hà