Trong khoảng không của những trái tim đang trôi lặng lờ, cái chạm nhẹ vô thường níu họ chầm lấy nhau. Để đến được thiên đường họ phải leo từng bậc thang một. Trong gió rét, qua làn sương mưa nhạt nhòa, cả những hạt bụi trần li ti mềm mịn đều là bóng khói chập chờn mà sống động đến bàng hoàng.
Không có ánh sáng năng lượng nào ngoài tình yêu bất diệt! Đó là hạt ngọc lưu ly ủ ấm trái tim tê lạnh dưới cơn mưa miết dài. Để yêu và được yêu đôi khi trái tim ta phải trải những cơn đau quặn thắt! Những giọt hồng tưới tắm lên những linh hồn khô kiệt vì tội lỗi. Có phải vì quá yêu? Hay niềm ham muốn ngô nghê cứ mãi rượt đuổi nhau như các bóng ma mù đường cố tìm về nguồn sáng tinh khiết nhất.
Cơn Mưa Dài sẽ cho ta chạm đến từng chiếc bóng mưa nhập nhờn trên đường tìm hạnh phúc. Chạm bóng nước để thấy nâng niu hơn những gì ta từng có.
Ai đã từng độc bước dưới cơn mưa vùi, chân chỉ cố giẫm lên các bóng nước như đang đùa với ai đó. Một bóng nhòa trong trong tâm tưởng cứ nhắc nhớ về miền hoa cỏ đầy sắc màu thanh khiết. Đi là để được đến miền thiên thai xanh mướt! Song, mấy ai hiểu và giữ được cảm xúc thanh bình yên ấm để bước chân không lạc loài, để con đường ngắn lại và khô ráo. Sống thật không dễ! Sống để yêu và được yêu càng khó bội phần. Bởi ta phải tìm thấy nhau giữa muôn trùng bóng núi, giữa muôn vàn trái tim nhiều màu đang nhảy múa chập chùng.
Tình yêu thuần túy có tạo ra được phép màu không? Có thể hàn gắn các mảnh vỡ vì yêu mà va đập đến nát nhàu. Vì yêu mà tội lỗi xây thành nên cung cấm?
Cơn Mưa Dài có thể dẫn các bạn đến một góc nhỏ thiên đường để nhìn ngắm. Ta sẽ tự cảm được mùa yêu khi nào nở hoa, khi cơn mưa miết dài làm ướt các mầm yêu không thể tự vươn chồi tìm ánh sáng.
Một họa sĩ tài hoa vẽ được thiên đường! Một bức tranh với đủ sắc màu tươi thắm nhất, các chồi hoa hướng về ánh sáng mặt trời mỉm cười đón nắng. Nhưng lại không thể vẽ nên nụ yêu của đời mình. Thiên thai nơi nào? Người đi miết dài trên các bóng nước tự nhủ thầm rồi cơn mưa tình sẽ tạnh! Mái nhà yêu thương sẽ lại hiện hình cùng tiếng cười trẻ thơ thuần khiết. Cuộc kiếm tìm hạnh phúc đầy trắc trở đớn đau, cái giá đôi khi cả cuộc cờ người. Song! Ta là ai, ta thể nào nếu tâm hồn trơ cạn khô kiệt? Tình yêu bất diệt bắt nguồn từ dòng suối trong veo luôn chảy tràn, chỉ là chúng ta có biết yêu đúng cách không.
Những ân oán đầy vết thương lòng có giúp người họa sĩ lành lặn hơn không?
Đôi mắt nai trong suốt có soi nguồn tưới tắm một trái tim băng giá phải quay bờ hướng thiện không?
Và Tình yêu đang gõ cửa, nơi những trái tim cong đập nhịp khoan, nơi giọt tình hồng còn ấm nóng men đời.
Cơn Mưa Dài sẽ ru bạn một giấc ngủ trưa hè đầy gió nước. Không êm mượt, nhưng đẫy tràn mộng mị!