Phần đông công chúng vẫn thường biết đến tên tuổi của Hồ Dzếnh qua tập thơ “Quê ngoại”, thế nhưng, ở thể loại văn xuôi, tài năng của ông cũng đã được ghi nhận với sự thành công của tập truyện ngắn “Chân trời cũ”. Trải qua nhiều thăng trầm và đau khổ nơi cuộc sống thực tại, trong các tác phẩm của mình Hồ Dzếnh đặc biệt ưa thích tìm về dĩ vãng.
Với tập truyện “Chân trời cũ”, ấy là dĩ vãng của một gia đình Việt-Hoa, cũng chính là gia đình tác giả. Một gia đình với người cha lầm lì, suốt ngày không nói, người mẹ Việt Nam chỉ biết có chịu khó về chồng con, không bao giờ một lời phàn nàn hay oán hận, mà cái ước mong sung sướng nhất là cứ được hy sinh mãi. Và một vài người con, một vài nàng dâu, – trong đó có một nàng dâu Trung Hoa – cùng lập thành cái gia đình mà số phận hình như bắt buộc phải buồn rầu.