Trong tư duy thơ, quan niệm về chất thơ của Đinh Hùng và Rimbaud có những điểm gặp gỡ. Thi sĩ là một kẻ mang lòng hoang dã, yêu thiên nhiên và gần gũi vẻ hoang sơ. Rimbaud bỏ học và lang thang trên ruộng đồng, mơ đến những hương hồn thảo dã như Đinh Hùng vọng về tiền sử, trong vệt dương sa, dấu chân cầm thú, những đêm hoang nguyên thủy, nơi con người lẫn giữa thiên nhiên…
(Trần Bình Trọng)
Ta gần em mê từ ngón bàn chân
Mắt nhắm lại để lòng người gió bão
Khi sùng bái ta nâng quỳ nếp áo
Nhưng cúi đầu trước vẻ trang nghiêm