“NHƯNG LÚC NÀY TÂM NGÀ NGÀ SAY RƯỢU, tỏ ý say thêm đối với nghề nghiệp, khổ phách gõ xinh hơn mọi lần, tiếng phách ròn vui như tiếng chim buổi sớm mai trong bụi cây. Trái với tiếng phách vui, giọng hát Tâm đượm mùi sầu xứ, mỗi hơi chuyển từ làn này sang làn khác là một giọng cảm động đầy tha hương thương nhớ…Tâm nhìn làn khói mà hát, mắt long lanh tiếng hát có tinh thần và nhiều chữ mở, nhiều hơi mớm rất thần tình. Một giọng hát đẹp này vẳng lên vào một trường hợp cảm động lúc năm đã hồ tàn hình như đủ gột hết khỏi người Tâm tất cả những bẩn thỉu chát vào kể tư lúc dấn thân và nghề.”
Thông tin tác giả
Sinh (1910 - 1987) quê ở xã Nhân Mục (tên nôm là Mọc), thôn Thượng Đình, nay thuộc phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Ông là nhà văn nổi tiếng ngay từ trước 1945, và được coi là một bậc thầy trong việc sáng tạo và sử dụng tiếng Việt. Ông đã thử bút qua nhiều thể loại văn học khác nhau và thể loại nào cũng có những thành công đáng kể.
Một số tác phẩm tiêu biểu:
- Vang bóng một thời (tập truyện ngắn, 1940)
- Thiếu quê hương (tự truyện, 1940)
- Chiếc lư đồng mắt cua (tự truyện, 1941)
- Tàn đèn dầu lạc (phóng sự, 1941)
- Tóc chị Hoài (tiểu thuyết, 1943)
- Chùa Đàn (tiểu thuyết, 1946)
- Tùy bút Sông Đà (1960)
- Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi (bút ký, 1972)