“Thật buồn cười làm sao,” cô ấy nói.
“Cơ thể chúng ta được cấu thành từ hàng tỉ tế bào, nhưng chỉ cần một người thôi – một giọng nói, một ánh nhìn, một tin nhắn hay một nụ cười – là đã khiến ta hoàn toàn trần trụi. Chúng ta nghĩ mình là những sinh vật vô cùng thông minh, phức tạp, nhưng rồi đến cuối cùng, hết thảy những điều ta muốn chỉ là được kết nối. Tất cả chúng ta chỉ muốn được bảo đảm rằng mình không hề đơn độc.”
– Tôi vỡ tan để ánh sáng ngập tràn, Bianca Sparacino
Bạn thương mến,
Những lời thủ thỉ chân thành này là dành tặng bạn: Bất kể bạn đang trải qua điều gì, hay đang ở đâu trên hành trình chữa lành, thì bạn cũng thật mạnh mẽ. Cuốn sách này sẽ cùng bạn nhìn lại đau thương, cảm nhận đau thương và học cách đi qua những đau thương ấy. Không có gì đảm bảo mọi tan vỡ sẽ được chữa lành, nhưng chắc chắn bạn sẽ được thấu hiểu và nhìn thấy hy vọng. Để rồi, ánh sáng lại có thể ngập tràn nơi những tổn thương vụn vỡ.