Trong quan niệm của tôi về thế giới, tôi nhận thấy rằng mỗi cá thể xúc cảm, mỗi một giọt ủy mị đều quý giá vô ngần. Xuyên suốt những tháng ngày tôi sống (dẫu chưa dài), tôi đã tích lượm và giần sàng từng hột trấu thóc trải nghiệm, phơi vò rồi rang sấy để phôi thai ý niềm dâng hiến thi ca. Có hạt tròn trịa, hoặc lửng lép; có hạt nhạt hoét, hoặc béo bùi - y hệt muôn gam sắc tình tự tôi dồn tụ và nén dằn vào tập Mảnh Trăng Thơ.
Như vầng trăng chứa chất nhiều tâm sự (khắc tươi mưởi, khắc e ấp, khắc thổn thức ai hoài), những phong vị mà cuộc đời đem tới cũng đầy đặn và khuyết méo đồng thời. Hợp cẩn hồn tôi với hồn trăng, Mảnh Trăng Thơ ra đời tựa hồ để chắp nối dải sứ mệnh tương tục của linh hồn: Rung cảm.
“Buông trăng về trời rộng,
Để tôi hóa biển sông.”
- William Lê