Mùa Hoa Nắng
Đi giữa "Mùa hoa nắng" của Trần Bảo Định, có lẽ độc giả sẽ ngỡ ngàng vì câu chuyện: Bông cỏ may, Màu mực em, Tôi Hoa Xấu hổ! Dễ thấy, truyện loài vật của "Ông già Nam bộ nhiều chuyện" ở các tập truyện trước có thiên hướng ngụ ngôn và truyện cười thì đến đây truyện mang hơi hướng cảm thức siêu hình về vòng tuần hoàn của sinh hiện trong vỏ bọc thần thoại và cổ tích.
Đọc "Mùa hoa nắng", mỗi người sẽ tự chiếu rọi nắng trời vào táng lá cây đời để từng chùm hoa nắng rập rờn trong lòng dạ. Và, cách kết truyện của Trần Bảo Định luôn để lại nỗi niềm suy tưởng dìu dặt, vừa thấm vừa nhuần, vừa ngậm mà cũng vừa ngùi trong nỗi bâng khuâng: chẳng đánh mà đau, chẳng xui mà khiến cho lòng người lân la nghĩ ngợi. Ví như “Trăm năm biết mấy tinh thần”!