Tiếc Rằng Mình Chẳng Đợi Được Nhau
"Muốn bình yên là phải biết đủ.
Đủ yêu thì giữ, đủ buồn thì buông"
Trên đời này, tuyệt nhiên cái gì cũng đều có giới hạn.
Không ai yêu mãi được một người trong vô vọng. Càng chẳng ai chờ mãi được một bóng lưng vô tình.
Thất vọng đủ nhiều, ai rồi cũng sẽ đều phải buông tay.
Thế giới vẫn quay, chỉ mình bạn ngồi lại. Ai cũng đang chiến đấu với đủ điều ngoài kia, bạn không thể ôm mãi nỗi đau mà trì hoãn những chuyện khác trong cuộc đời mình được.
Vậy nên, bạn à.
Đứng dậy, bước đi và sống tiếp.
Vì dù bạn có ngồi đó bao lâu nữa, cũng không ai quay trở lại, càng không ai bên cạnh bạn mãi để vực bạn dậy đâu. Tất cả đều chỉ có thể là bạn, chỉ có thể là bạn mới giúp mình đứng lên được
Chuyện tình yêu, suy cho cùng cũng chỉ là một gia vị trong cuộc sống. Có thì đậm đà, nhưng không có thì cũng chẳng sao. Học cách sống nhạt đi một chút không chết ai cả.
Hôm nay đủ yêu thì giữ.
Ngày mai đủ buồn thì buông.
Níu làm gì nếu mình đã đủ thương đau.
Tiếc làm gì nếu mình đã chẳng đợi được nhau.
Tháng năm vốn dĩ ngắn ngủi, đừng lãng phí thêm thời gian của bạn nữa, đừng để bình yên của mình phụ thuộc vào bất kì ai, đừng vì những thứ không đáng mà tiếp tục va vấp đau lòng.
Một chữ buông có thể sẽ chẳng dễ dàng, có thể sẽ mất nhiều thời gian, nhưng rồi bạn sẽ ổn, sẽ thôi đau, sẽ chẳng sao nữa.
"Tiếc rằng mình chẳng đợi được nhau " - Dành cho bạn - những trái tim đang đi sự yên bình khi đi qua những ngày ngập bão.
Mong rằng cuốn sách này giúp bạn thêm can trường để ngẩng đầu lên, bỏ lại sau lưng tất cả mọi yêu thương, hờn ghét và đứng dậy sống tiếp những ngày tốt hơn cho chính bản thân mình !