1. Về lý thuyết
Phương pháp được xây dựng trên nền tảng triết học Đông phương, thừa kế phần nào kiến thức về y học cổ truyền VN, hình thành một phương pháp mới phòng, chữa bệnh không dùng thuốc. Cơ sở tìm ra đồ hình và huyệt vị không theo hệ kinh lạc của Đông y hay hệ phản xạ thần kinh của Tây y, mà là thuyết phản chiếu và thuyết đồng ứng - 2 thuyết căn bản của phương pháp.
Cơ chế tác dụng: theo cơ chế tự điều khiển các dạng năng lương là chủ yếu.
2. Về thực hành
Chẩn đoán bệnh tật chủ yếu bằng cách khảo sát các biểu hiện bất thường ở da vùng mặt và toàn thân bằng mắt thường hoặc bằng các dụng cụ đặc thù của phương pháp. Có ưu điểm là có thể giúp thầy thuốc thấy ngay được sự bất ổn đang, đã hay sẽ xảy ra ở một cơ quan, bộ phận hay vùng nào đó trong cơ thể một cách nhanh chóng tương đối chính xác. Đây là phương pháp chẩn đoán bổ sung cho các phương pháp ‘vọng văn vấn thiết” của Đông y đã có từ bao đời nay. Nếu khéo biết vận dụng phối hợp sẽ thu được kết quả tốt hơn.
3. Về thực hành phòng, chữa bệnh
Dựa vào đồ hình và sinh huyệt:
- Lúc đầu dùng kim châm ngắn, mũi nhọn châm vào huyệt sâu từ 2 – 3 mm, nay không dùng nữa mà sử dụng các dụng cụ đặc thù như que dò huyệt, cây lăn, cây cào, búa cao su, điếu ngải… để chữa bệnh.
- Phạm vi chữa bệnh cũng rộng tương đương các phương pháp châm cứu, xoa bóp, bấm huyệt…