Kinh Nghiệm Tu Tập Trong Đời Thường
Có những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt nhưng lại có thể góp phần tạo nên bức tranh toàn cảnh tươi đẹp hơn. Trong 2 tháng viếng thăm đất nước Hoa Kỳ, đi qua nhiều thành phố và tiểu bang khác nhau, điều làm tôi ấn tượng nhất lại chính là những con đường luôn sạch đẹp, không rác thải. Về lại Việt nam, tôi nhận ra điều khác biệt rất rõ là mỗi con đường, mỗi đoạn đường đều có ít nhiều dáng dấp của rác. Rác từ đủ mọi nguồn như bao thuốc lám, túi nilon, thức ăn thừa,… và như vậy là có sự "đóng góp" của hầu hết mọi người trên đường phố.
Thử tưởng tượng, nếu mỗi người chúng ta đều nhận ra và cảm thấy khó chịu về cảnh quan này, để rồi mỗi khi đi đường chịu khó cúi xuống nhặt rác bỏ vào túi, đúng nơi chứa rác. Ô, có lẽ quý vị sẽ nghĩ ngay rằng, thật hoang tưởng với ý nghĩ đó, bởi thực tế hiện nay là rác - dù chỉ là rác vụn - nằm khắp mọi nơi, làm sao nhặt cho hết? Và thế là chúng ta phó mặc cho các anh chị công nhân quét đường phải gò lưng dọn rác mỗi ngày.
Thế nhưng, nếu chúng ta thực sự khởi lên ý nghĩ trên, hàng triệu người dân Việt nếu cùng nghĩ được như thế, rõ ràng lượng rác trên đường sẽ không còn quá nhiều như hiện nay.
Đời sống tinh thần của mỗi chúng ta cũng là một bối cảnh tương tự, có những thứ "rác" nhỏ nhặt mà chúng ta thường ít khi quan tâm "dọn dẹp", nhưng chính điều đó khiến cho cuộc sống của chúng ta không được "sạch đẹp". Những thứ rác tâm hồn như đố kỵ, ganh ghét, giận hờn, bực tức, cau có, gắt gỏng, gian dối,… mới nhìn qua có vẽ như thật bình thường và vụn vặt. Nhưng nếu có thể loại bỏ chúng đi trong giao tiếp mỗi ngày, chắc chắn cuộc sống chúng ta sẽ xích lại gần nhau hơn và cảm thông nhiều hơn.