Câu chuyện con tàu bị đắm ngoài biển khơi, từ đó ba thằng Sơn không bao giờ trở về, cả nhóm Lục Phố đã thuộc làu, nhưng mỗi lần kể lại vẫn khiến Tuyết mít ướt lau nước mắt và cả nhóm xúc động.
Khi đó thằng Sơn mới hai tuổi. Vài năm sau, mẹ nó cũng đi theo sóng biển, bà nội phải tảo tần phơi nắng phơi sương kiếm tiền nuôi nó.
Bà không chỉ là của Sơn, bà là “nội” của cả nhóm, là bà tiên luôn hiểu mọi ước mơ thầm kín trong lòng chúng.
Câu chuyện về sáu bạn nhỏ và bà nội vô cùng cảm động nhưng cũng rất hóm hỉnh, thấu hiểu lũ học trò nghịch ngợm và mang đến những tia nắng bình minh ánh hồng trên dòng sông Hoài cùng biết bao ước mơ hi vọng…