Chưa đủ cô đơn để yêu chăng? là tập thơ viết về nỗi buồn trong tình yêu. Đó là những cung bậc của một mối tình dang dở, của một lời yêu chưa thổ lộ, của nỗi nhớ phải giấu đi, của niềm thương đang nhạt dần…
Nỗi đau của kẻ si tình dường như không được nhắc đến nhưng mỗi bài thơ vẫn mang đến cảm nhận bi thương qua ngôn từ nhẹ nhàng, cảm nhận tinh tế. Để từ đó, những ai đã đi qua những cung bậc cảm xúc của yêu thương có thể dễ dàng đồng cảm.
Những bài thơ như tiếng thở dài, được giấu đi trong đêm, chỉ lòng riêng biết.
Những bài thơ như một lời thương dù được diễn tả đôi khi với giọng trách hờn, chối bỏ, đôi khi có chút châm biếm. Nhưng tựu lại, đó là những tâm tình dành tặng cho “nỗi buồn và niềm thương yêu tha thiết”.
Bởi lẽ:
“Mây ở ngang trời
Mây chẳng bay
Tình giăng giữa đời
Ai đã say”
Trong tác phẩm đầu tiên của mình, G mang vào tập thơ nỗi cô đơn thẳm sâu và quánh đặc. Nơi thế giới như rỗng không, nỗi cô đơn bị đem ra cười nhạo. Những dòng thơ đã thấm thía việc thiếu vắng yêu thương chính là nguyên cớ của cô đơn, và ngược lại, chìm đắm vào cô đơn chưa đủ sâu dày sẽ chẳng thể hiểu được yêu thương thật sự là gì.
Chưa đủ cô đơn để yêu chăng?, tưởng như vô lý mà hóa ra có ý vị.