Chẳng Cũng Khoái Ru
Hầu như chúng ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai. Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác, thì ta lại sống cho quá khứ! Nên chẳng có lúc nào ta khám phá được những ""khoái ru"" ở đây và bây giờ. Anh ngữ có một từ hay: Present, có nghĩa là hiện tại, là sự có mặt, là món quà tặng. Nói khác đi, sự có mặt trong hiện tại chính là một món quà tặng của cuộc sống. Khi ta chợt thấy ra và reo lên trong lòng: Chẳng cũng khoái ru?, ấy là lúc ta sống với hiện tại, sống trong hiện tại. Và ""phép lạ"" quả thật đầy rẫy quanh ta, trong từng phút giây mà ta không "thấy biết". - Đỗ Hồng Ngọc
Nỗi khổ đau của kiếp người thật vô vàn, và dĩ nhiên hạnh phúc cũng vô vàn không kém, thậm chí cái chuyện được làm người trên cõi đời này cũng đã là chuyện hy hữu, thế mà lạ thay, chúng ta chỉ thấy những khổ đau, chỉ nguyền rủa cuộc đời, cay đắng với bản thân mình, và có vẻ như rất khoái gặm nhấm những nỗi khổ đau kia, mà quên đi, lờ đi những niềm hạnh phúc
(Trích Nói không được)
Ta chỉ cần nhớ và thực hành hai điều:
1) Thở bụng, và 2) Dõi theo hơi thở. Chỉ có vậy. Chỉ có vậy nhưng sẽ cải thiện được sức khỏe của ta, làm cho ta ăn ngon hơn, ngủ dễ hơn, và bớt... bón! Dĩ nhiên nó còn giúp tâm hồn ta được thảnh thơi, an tịnh. Chẳng cũng khoái ru?
(Trích Chẳng cũng khoái ru?)