Hát Cùng Những Vì Sao
Hát cùng những vì sao là tập thơ thứ hai của Đỗ Nhật Nam được sáng tác trên đất Mĩ. Những lời thơ trong trẻo, mà như em tự nhận trong lời nói đầu là "cháu đơn thuần chỉ ghi lại những "lời hát" vang lên tự tim".
Hát cùng những vì sao trước hết là khúc hát của những niềm vui, của nỗi nhớ. Đó là những lời thơ dạt dào tình yêu thương mà Đỗ Nhật Nam dành cho bố, mẹ và những người xung quanh. Nam viết như để sống lại những kỷ niệm ngọt ngào khi ở cạnh bố mẹ và cũng là để xua tan nỗi nhớ nhà luôn thường trực trong tim. Với bố, Nam viết về bố với tất cả lòng biết ơn, yêu kính trân trọng, đôi khi là lời trách lẫy nhưng trách chỉ để mà yêu, mà thương quý. Còn với mẹ, tình cảm của Nam dành cho mẹ luôn đặc biệt và vô cùng dịu ngọt. Những hình ảnh Nam chọn lọc để viết về mẹ cũng đẹp và long lanh như tình yêu em dành cho mẹ. Nam ví giọng mẹ như giọt sương tròn lăn, Nam nhìn những giọt nước mắt mẹ tựa ánh sao trên bầu trời New York, Nam nghĩ nơi mẹ ở là thiên đường… Nam ân cần dặn mẹ đừng buồn, Đừng rơi nước mắt/ Đừng khóc lúc chiều buông/ Đừng quên ngàn câu hát/ Cho thềm nhà nở hoa… Bên cạnh đó cậu bé cũng dành không ít những vần thơ để viết về những người thân yêu của mình như bác Hoa bếu, cậu bé "dị nhân" Vũ Tuấn Kiệt mà em coi như cậu em trai bé bỏng.
Ngoài tình cảm dành cho gia đình, thơ Nam còn là góc nhìn đa chiều, sâu sắc về cuộc đời. Đó là sự trải lòng, sẻ chia và cảm thông với những gì em bắt gặp trong cuộc sống hàng ngày, từ vụ khủng bố ở Paris, em bé tị nạn Syria đến cảnh những ông bố bà mẹ đưa con đi thi đại học trong cái nắng cháy da… Bạn sẽ phải lặng đi trước những câu thơ đầy ám ảnh Em nằm xuống ôm hận thù, ôm chua xót/ Nước Pháp ôm em liệm khúc ru tình/ Thôi tim nhé xin ngàn lần tha thứ/ Vì em là một phần của nước Pháp hào hoa.
Hát cùng những vì sao là một tập thơ ngắn nhưng chan chứa một tình cảm trong sáng vô ngần, dung dị từ trái tim khiến người ta mê “một cách không cưỡng lại được” như PGS. TS Nguyễn Thị Phương Hoa chia sẻ. Từng câu chữ vang lên giản dị, gần gũi, trong sáng nhưng sâu sắc, ý nghĩa và nói hộ suy nghĩ của biết bao người.
Và với bạn đọc, hãy tự cầm sách lên và cảm nhận.
Trích đoạn
Nơi mẹ ở là thiên đường
Hà Nội đang mưa hả mẹ?
Cây hồng có bị rũ hoa
Bố đi làm về có ướt
Tóc bạc đong đầy nước mưa.
Hà Nội tắc đường hả mẹ?
Tan tầm mẹ mệt lắm không?
Áo mỏng mồ hôi thấm bết
Phố hẹp mà lòng cô đơn.
Hà Nội ồn ào hả mẹ?
Bàn nhậu gào thét “dô” “dô”
Chung chiêng bên ly rượu mới
“Phần trăm” đo những nụ cười.
Hà Nội lụt thêm hả mẹ?
Ngõ nhà chắc nước duềnh lên
Thương những bắp chân con gái
Lội trong nước cống tanh ngòm.
Hà Nội chẳng hay như nhạc
Cũng không lãng mạn như thơ
Thế mà tim em ngơ ngác
Mỗi khi nỗi nhớ tìm về.
Thế mà em mang Hà Nội
Mỗi khi đêm xuống chiều lên
Thế mà em đem Hà Nội
Trong những giấc mơ xa nhà.
Có gì lạ đâu mẹ nhỉ
Bởi Hà Nội có mẹ thôi
Đứa con nào rồi cũng thấy
Nơi mẹ ở là thiên đường.