Gió Trắng
Tác Giả: Thụy Anh
***
Các truyện trong tập sách này đầy ắp tình yêu. Yêu cơn gió sau mưa, mùi hương hoa cuối mùa, hay mùi lá mục, bầu trời ướt sũng… Yêu lá cờ đỏ, yêu căn phòng nhỏ có cửa sổ để ước mơ bay ra. Yêu con chó trắng tinh như gấu hiền lành mà dũng mãnh. Yêu người đàn ông ngang tàng mạnh mẽ, yêu cô gái ngây thơ, yêu người đàn bà hồn hậu…
Có cảm giác nhiều truyện tác giả viết mà nước mắt chảy, và người đọc cũng nhận được cảm xúc ấy như chị. Lòng bỗng dịu ngọt và ấm áp, thấy đẹp đến nao lòng những tấm tình người với người, và thiêng liêng thế tình yêu luôn trong tim.
Trong phần lớn truyện bối cảnh không còn lạ là cuộc sống của người Việt ở nước ngoài với cuộc kiếm sống không dễ dàng, thậm chí khốn khó, một hiện thực bề bộn… Nhưng không hề mang màu u ám. Thụy Anh viết giản dị, văn sống động, tinh tế, các câu chuyện đẹp dịu dàng, mang lại một cảm giác trong trẻo, tươi tắn, và một niềm vui sống để làm việc, và yêu
Trích Đoạn:
...Trên đường về lại ốp của trường, An ghé lên Đồi Lenin. Chiều xám thẫm, một vài ngôi sao muộn đã lên, Matxcơva chìm trong một màn sương mong mỏng. Không khóc mà mắt mang mang hơi nước. An bước xuống phía dưới, đến thảm cỏ ngay dưới bậc đá hoa cương, mở gói giấy báo đựng tro và ngồi xuống bên cạnh. Những mảnh tình yêu của vợ con anh 67 lập tức bay lạt sạt trên Cỏ, nặng nhọc chứ không nhẹ bỗng bay lên cao như An nghĩ. Tàn tro của những con chữ có lẽ còn nặng hơn cả tiền vàng. Tiếng phong cầm dìu dặt vọng từ trên đồi xuống. An ngồi rất lâu nhìn về phía bờ sông. Những quầng lá sũng nước, màu vàng cũ kỹ tỏa ánh sáng nhờ nhờ. Ánh sáng hiu hắt cũng tỏa ra từ bầu trời, trên đó có một vầng trăng sớm, trăng lưỡi liềm, mảnh và mờ.
An ngồi bất động không nghĩ đến bất cứ điều gì, cứ ngắm Matxcơva trải rộng dưới kia, thành phố đã lên đèn, ánh sáng nhòa nhòa trước mắt An. Cho đến khi người cóng lạnh cả, quần bò đẫm ướt vì sương giá, An mới ra về...
(trích Phòng chờ)
Nhận xét về tác giả:
"Điều bạn đọc cảm nhận sâu sắc nhất qua những trang viết của Thụy Anh, kể cả báo chí hay văn học chính là sự hồn hậu, tinh tế trong từng câu chữ.
...không hiểu sao tôi lại cứ liên tưởng một Thụy Anh của chiều sâu với hình ảnh cây bạch dương của nước Nga nơi chị đã có những năm tháng dài gắn bó. Có lẽ nên gọi chị là một nhánh bạch dương thì đúng hơn, một nhánh bạch dương run rẩy diu dàng. Sự run rẩy đầy nữ tính, tiềm tàng một sức mạnh. Sức mạnh ấy được tích tụ từ lòng nhân hậu, cũng là điểm gặp giữa chị và thiên nhiên, con người Nga. Và đó cũng là con đường để chị đến với chữ nghĩa. Với văn chương, Thụy Anh đã khơi đúng mạch ngầm ấy trong mình và bây giờ nó đang cần mẫn chảy róc rách đêm ngày để mang về những thành quả nho nhỏ, đều đặn..."
- Dương Tử Thành. E-văn, 2.5.2011
"Các câu chuyện ở văn xuôi Thụy Anh, từ đoản văn tới các sáng tác dầy dặn ở cấp độ cao hơn, dầy công hơn, đều cố gắng đánh thức tính thiện của con người.
Đọc Thụy Anh xong, dù có man mác buồn, người đọc vẫn thấy không quá bi quan. Dường như ở đâu đó, quanh ta tâm hồn con người, kể cả người bình thường nhất, vẫn lấp lấy vẻ đẹp còn có thể sinh sôi, nảy nở."
- Nguyễn Văn Thọ. Tiền Phong, 5.2.2010
Sách thuộc kho sách cũ, sách tồn kho, không đổi trả. Khách hàng vui lòng cân nhắc trước khi mua.