Đuôi Trắng
Một tập truyện sử dụng văn phong nhân hóa trong hầu hết các truyện tạo nên không khí vui vẻ thú vị và là lạ cho tác phẩm. Điểm mạnh của tập truyện là những câu chuyện được kể một cách giàu cảm xúc, chân thành và nhân ái. Lối viết mộc mạc rất phù hợp với nội dung, thể hiện sự hài hòa giữa hình thức và nội dung.
"Tôi mong sẽ gặp lại họ, một lần thôi cũng được, để tôi xin lỗi mẹ, và cảm ơn hồ tiên kia. Đôi khi tôi bỏ mọi việc xuống phố, mắt căng ra nhìn sau lưng mọi người xung quanh. Giữa dòng người xuôi ngược, vẫn có nhiều người mọc những cái đuôi đủ màu sắc và kích cỡ. Cứ thế lang thang tôi đi, tìm một cặp đuôi màu trắng tuyết..."
"Trích Đuôi Trắng"