Chầm Chậm Cũ Kỹ
Văn và thơ của Điệp Giang được cấu tứ bằng bút pháp có nhiều tìm tòi, bức phá, như muốn thoát khỏi những gò bó theo kiểu khuôn mẫu câu trúc. Đó là “cái bình” khá mới, thế nhưng rượu bên trong lại là một hồi ức chảy miên viễn, xót xa và nhạy cảm. Mà hồi ức thì luôn làm cho ta có cảm tưởng về điều gì đó quen thuộc, cũ kỹ.
Nhận định
"Ấn tượng về sắc thái nữ quyền chính là cái tâm thế tự tin, thậm chí rất tự tin khi lựa chọn ngôi kể và giọng kể chuyện. Nhiều cây bút nữ đã chọn ngôi kể thứ nhất - xưng tôi. (…). Khi một người xưng tôi, đứng ra kể chuyện mình là lúc người ấy đã đủ tự tin đồng thời muốn người khác tin vào câu chuyện của mình kể. Giọng điệu kể chuyện của các cây bút trẻ, đặc biệt là các cây bút nữ, đượm vẻ nghi ngờ và nhiều day dứt trăn trở với đời sống”.
(Bùi Việt Thắng)